Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất – Văn 6 (8 mẫu)

Or you want a quick look: Dàn ý tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất

vuidulich.vn sẽ giới thiệu Bài văn mẫu lớp 6: Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất.

Dưới đây là dàn ý và 8 bài văn mẫu. Hy vọng có thể giúp cho các em học sinh lớp 6 có thêm ý tưởng hoàn thiện bài văn của mình.

Dàn ý tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất

1. Mở bài

Giới thiệu khái quát cảnh thiên nhiên mà em định miêu tả.

2. Thân bài

a. Tả bao quát

- Địa điểm (cảnh thiên nhiên ở đâu: núi rừng, cảnh biển, làng quê…)

- Nêu đặc điểm nổi bật của cảnh (có thể là màu sắc của núi, mây, nước, đất, đường..).

b. Tả chi tiết

Cảnh bao gồm những sự vật gì? (miêu tả theo không gian: xa đến gần, thời gian: sáng, trưa, chiều, tối…)

3. Kết luận

Cảm nhận về khung cảnh thiên nhiên.

Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh đồng lúa

Bài văn mẫu số 1

Sáng nào em cũng đi trên con đường quen thuộc để đến trường. Hai bên đường có nhiều cảnh đẹp, nhưng em thích nhất là được ngắm cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng.

Cánh đồng quê em rộng mênh mông. Mãi tít phía xa mới nhìn thấy màu xanh rì của những luỹ tre làng viền quanh cánh đồng. Sáng sớm, trên cánh đồng, không gian thật thoáng đãng, mát mẻ. Mọi cảnh vật im lìm như còn chìm trong giấc ngủ. Thỉnh thoảng mới nghe thấy tiếng kêu thảng thốt của một chú vạc đi ăn đêm, lạc đàn gọi bạn. Tiếng kêu như xé rách khoảng không yên tĩnh. Một làn gió nhẹ thoảng qua, cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió. Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm trong màn sương bằng bạc làm cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Lác đác đã có bóng người đi thăm đồng, thỉnh thoảng họ lại cúi xuống xem xét. Thời kì này lúa đang vào mẩy. Từng khóm lúa trĩu xuống vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Em bước xuống bờ ruộng, nâng trong tay bông lúa nặng hạt, em thầm nghĩ: “Năm nay chắc được mùa to”.

Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa bây giờ ánh lên màu xanh pha vàng tươi sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn càng làm tăng thêm vẻ đẹp của đồng quê. Ngắm nhìn đồng lúa quê mình hứa hẹn một vụ mùa bội thu lòng em lâng lâng một niềm vui khó tả.

Bài văn mẫu số 2

Ở những miền quê, cánh đồng lúa có lẽ là cảnh vật thân thuộc và gần gũi nhất. Cánh đồng lúa vì thế đã trở thành một phần kí ức tuổi thơ của tôi, để lại trong tôi những kỉ niệm khó phai nhòa.

Tôi vẫn còn nhớ mãi những lời hát ru dịu dàng, ngọt ngào của mẹ: “Con cò bay lả bay la, bay từ cửa phủ, bay ra cánh đồng”. Cánh đồng lúa in đậm trong tâm trí tôi từ thuở ấy, đối với tôi, không có gì đẹp và thân thương cho bằng cánh đồng lúa. Cánh đồng làng tôi rộng đến mức cò bay mỏi cánh cũng không hết. Nhìn từ xa, cả cánh đồng như một tấm thảm khổng lồ. Mỗi khi có gió thoảng qua, cánh đồng lại nhấp nhô từng đợt, tạo thành những con sóng cứ đuổi nhau mãi về phía chân trời.

Tôi thích nhất là được cùng mẹ ra thăm đồng vào buổi sớm mai. Khi ấy, mọi vật thật tinh khôi và tươi mới. Những ánh nắng đầu tiên của ngày mới rọi xuống cánh đồng làm bừng sáng cả không gian. Sương lúc này vẫn còn giăng mắc trên từng ngọn cây, lá cỏ, cả cánh đồng chìm trong màn sương sớm làm tôi có cảm giác như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh. Từng bông lúa nặng trĩu hạt lúc này như đang gượng dậy để đón chào những tia nắng ấm áp.

Trên cao, những chú chim bay lượn, hót vang khúc ca về bình minh làm cho không gian càng thêm tưng bừng, rộn rã. Lúa đang thì con gái tỏa hương thơm dìu dịu, thoang thoảng. Trong cái vỏ xanh ấy đang ẩn chứa giọt sữa trắng tinh khôi, hội tụ tất cả những gì tinh túy nhất của trời đất. Vài chú có trắng tranh thủ kiếm ăn, tiếng đập cánh bỗng làm thức dậy cả không gian đang im lìm như chìm trong giấc ngủ. Cánh đồng lúa đến mùa gặt thật vui tươi và tưng bừng.

Dưới đồng, những cánh tay thoăn thoắt đang cắt từng bông lúa vàng trĩu hạt, chiếc nón trắng nhấp nhô theo nhịp của tay người gặt. Vừa làm việc, các bác nông dân vừa trò chuyện vui vẻ, thi thoảng lại cất lên tiếng hát làm vơi bớt cái nắng nóng, mệt mỏi. Nghe tiếng cười đùa ấy, tôi đoán năm nay chắc vẫn là một vụ mùa bội thu. Màu lúa chín vàng ươm gợi cảm giác về một miền quê ấm no, trù phú, lòng người bỗng cảm thấy thật bình yên trước khoảnh khắc giản dị của làng quê. Lúa được cắt xong sẽ xếp thành từng bó, những chiếc xe thồ, xe kéo có nhiệm vụ chở lúa về sân khơi. Con đường làng ngày gặt nườm nượp người xe, vui như trẩy hội. Bức tranh làng quê vì thế cũng trở nên thật sinh động với muôn vàn màu sắc.

READ  "Save" những địa điểm chụp ngoại cảnh đẹp ở Sài Gòn cực chất | Cập nhật 2020

Cánh đồng quê yêu dấu đã nuôi tôi khôn lớn, trưởng thành bằng hạt gạo trắng ngần, thơm như dòng sữa mẹ. Dù có đi đâu xa, hình ảnh về cánh đồng lúa sẽ mãi nhắc nhở tôi về một miền quê giản dị nhưng xiết bao trìu mến, thân thương.

Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh dòng sông

Bài văn mẫu số 1

Tuần vừa qua, em có dịp tham quan sông Sài Gòn. Đó là một dòng sông thơ mộng - là kỳ quan thiên nhiên ban tặng cho đất nước và con người Việt Nam.

Sáng sớm, đi thuyền trên mặt sông làm em cảm thấy rất mát lạnh và sảng khoái. Khắp nơi chỉ thấy hơi sương trắng xóa, phủ kín mặt sông, đôi lúc còn có những hạt sương còn đọng lại trên lá rơi xuống mặt sông tạo thành những vòng tròn lan xa. Nếu nhìn từ trên cao xuống, ta sẽ thấy con sông như một con rắn khổng lồ đang trườn xuống ngoằn ngoèo, khoác trên mình chiếc áo màu xanh biếc. Bây giờ, ông mặt trời đã thức dậy, ông vén màng mây mỏng soi mình xuống trần gian. Ông đi tới đâu, ánh nắng chan hòa tới đó. Ông thả những chú bé nắng tinh nghịch xuống trần gian, đánh thức cả gia đình chim sẻ đang còn ngái ngủ vội vàng thức giấc. Chúng chuyền cành hót líu lo trong vòm cây, tán lá khiến cho bờ sông vắng vẻ trở nên náo nhiệt ồn ã.

Mặt sông như một tấm gương khổng lồ phản chiếu cả sắc mây trời. Thỉnh thoảng trên sông có những chùm lục bình tím biếc trôi lênh đênh thật yên bình. Ánh nắng trời chiều hắt xuống dòng sông làm cho khúc sông như khoác thêm màu áo mới. Trong chiếc áo đỏ đậm phù sa, sông cần mẫn bồi đắp cho đồng bằng quê em thêm tươi tốt.

Giờ này mà tắm sông thì thật là thích biết mấy. Nước sông mát lành, trong veo ôm ấp bờ cát trắng mịn. Dòng sông cũng như con người, biết buồn vui, hiền hòa, lúc giận dữ. Mỗi khi du khách đến, sông như cô nàng thiếu nữ mười bảy cong mình uốn lượn làm cho lòng người xao xuyến hơn. Có những lúc, sông giận dữ vì những đợt lũ, cuốn từng cơn, từng cơn như đang vỡ mạch. Sông thôi vỗ bờ khi gió ngừng thổi, mây ngừng trôi.

Với những người con yêu tha thiết quê hương, dòng sông như người mẹ hiền che chở, ôm ấp thêm bình yên. Em cũng hy vọng mọi người hãy chung tay bảo vệ sông, không xả rác bừa bãi, bảo vệ nguồn nước trong lành để sông thêm đẹp hơn và trên hết là để bảo vệ cuộc sống của con người. Bảo vệ sông cũng chính là bảo vệ chính mình - thể hiện sự trân trọng món quà mà mẹ thiên nhiên đã ban tặng cho đất nước, con người Việt Nam.

Bài văn mẫu số 2

Quê hương, hai tiếng gọi thiêng liêng mà trìu mến vô ngần, quê hương in sâu trong tâm trí chúng ta bởi những hình ảnh của tuổi thơ. Quê hương là nơi ta lớn lên, là nơi ta đi để trở về. Là nơi mà nếu không nhớ ta sẽ không lớn nổi thành người. Mỗi người yêu quê hương theo những cách khác nhau và hẳn đều lưu giữ cho mình những hình bóng đẹp đẽ khác nhau về cảnh trí quê hương. Như với tôi, dòng sông quê hương vẫn là dòng suối ngọt chảy suốt tâm hồn một thuở.

Hẳn là tuổi thơ ai cũng đều gắn liền với dòng sông, cánh đồng bát ngát. Nhưng dòng sông trong tâm trí, trong kỷ niệm và trong mỗi nơi lại thật riêng biệt, và nó như một dòng chảy bất tận trong tâm hồn, chảy từ quá khứ đến hiện tại và tương lai. Cho ta một nguồn suối ngọt lành, là mạch nguồn để đắm mình, nương náu. Quê hương tôi có con sông xanh biếc, nước sông trong soi tóc những hàng tre, tâm hồn tôi là một buổi trưa hè...chao ôi, những câu thơ ấy đã đánh thức tâm hồn tôi.

Dòng sông quê tôi tuôn dài, tuôn dài như áng tóc trữ tình cuồn cuộn mùi khói mèo tháng hai và mùi nắng mới hương xuân. Con sông thơ mộng, duyên dáng và dịu dàng kín đáo như tiếng vâng không nói ra của tình yêu. Bên bờ sông là những rặng phi lao xanh rì đang rì rào trong gió, như đang thì thầm với chúng tôi mỗi khi chúng tôi ghé thăm. Con sông này là nơi gắn với tuổi thơ tôi, với những đứa trẻ đồng quê yêu sông nước, yêu nghịch ngợm hồn nhiên. Con sông có lúc dữ dội và ào ào mãnh liệt cuộn xoáy như những lốc xoáy sâu thẳm. Có khi nó dịu dàng, say đắm giữa màu đỏ chói lói của tán phượng vào ngày hè. Nhưng nó đã ở đây, cùng thời gian của sự trưởng thành trong tôi mà đắp bồi cho xứ sở quê hương.

Con sông dịu dàng lắm, màu hè nước sông trong xanh ve như ngọc bích. Dòng nước mát ấy khiến chúng tôi không bao giờ hiền lành vuốt ve mà đều sà xuống để vẫy vùng, quẫy đạp. có lẽ nhờ nó mà chúng tôi biết bơi chăng, có lẽ nhờ nó mà tôi thấu cảm được một định nghĩa nho nhỏ về tuổi thơ đẹp và quý giá là thế nào.

Con sông này hiền lành và là nguồn nước sinh hoạt chính của người dân quê tôi. Hằng ngày, mọi người đều ra sông rửa rau, tắm rửa và đùa nghịch. Con sông cũng là nơi tâm hồn được thỏa mê vui thích mà chẳng e dè gì. Vậy nên con sông như người bạn tri kỷ của người dân nơi đây, con sông thân thương chảy giữa đôi bờ hư thực đã lớn lên cùng tâm hồn dào dạt và sôi nổi của tuổi thần tiên trong tôi. Cứ thế, chúng tôi lớn lên, chúng tôi gắn bó và lấy nó làm địa chỉ của tâm hồn, làm kí hiệu và dấu hiệu riêng cho tuổi thơ thuần khiết của mình.

READ  Mẫu câu tiếng Trung khen ngợi, ca ngợi người khác

Khi nhớ về con sông quê hương, là nhớ lấy quê hương, là yêu quê hương nhỏ xinh bên dòng sông êm lặng, dịu dàng như người mẹ phù sa của một vùng văn hóa xứ sở. Con sông như đã trở thành nàng thơ trong tâm hồn mỗi đứa trẻ thơ chúng tôi. Con sông mang lại những giá trị về vật chất nhưng nhiều hơn cả là về tinh thần, là nỗi niềm cổ tích thuở xưa. Quê hương đẹp, đẹp theo một cách riêng, và đáng nhớ về theo một cách riêng, để mỗi người nhớ về quê hương. Khi thì nhớ về cánh đồng xanh thẳng cánh cò bay, khi thì là con sông trong nước trôi êm ả, khi là cây đa giếng nước sân đình để làm nên một tuổi thơ trọn vẹn, tươi vui mà thiêng liêng tột cùng.

Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh hoàng hôn

Thiên nhiên luôn đem đến cho con người những cảnh sắc tuyệt vời. Đối với riêng em, khung cảnh thiên nhiên của quê hương vào lúc hoàng hôn là đẹp nhất. Mỗi khi em ngắm nhìn khung cảnh ấy, em lại cảm thấy thêm yêu quê hương mình hơn.

Sau một ngày, ánh nắng chói chang của ngày hè dịu bớt đi rồi dần biến mất. Không gian làng quê được bao trùm bởi ánh hoàng hôn. Những cơn gió khẽ thổi xua tan đi cái oi bức mùa hè. Lũy tre làng in bóng trên nền trời thật bình dị. Phía phương Tây, bầu trời đỏ rực như lửa cháy. Ông mặt trời giống như một quả cầu khổng lồ đang nặng nhọc nhích từng bước xuống dưới mặt đất. Dường như ông đã quá mệt mỏi sau một ngày làm việc vất vả. Trên cao, từng đám mây khổng lồ lững thững trôi như đang làm biếng vì sắp kết thúc một ngày.

Dưới cánh đồng, những bông lúa trĩu nặng đang đung đưa theo làn gió mát từ xa thổi vào. Hương lúa chín thơm mang hơi thở của làng quê khiến ai ngửi thấy cũng đều say mê. Trời đã sắp tối nhưng các bác nông dân vẫn còn mải mê làm nốt những công việc dang dở. Cái nóng oi ả của ngày hè không ngăn cản được niềm say mê và vui tươi khi lao động của họ. Em lặng lẽ quan sát khuôn mặt của từng người. Trên gương mặt họ dù lấm tấm mồ hôi nhưng vẫn rạng rỡ nụ cười hạnh phúc khi được lao động. Có lẽ đây sẽ tiếp tục là một vụ mùa bội thu nữa. Xa xa ngoài bãi cỏ rộng, từng đám trẻ đang thả diều. Ngắm nhìn những cánh diều bay cao trên bầu trời lộng gió, em cảm thấy thật tuyệt vời.

Trong làng, tiếng âm thanh xe cộ thật nhộn nhịp. Mọi người sau một ngày làm việc đều muốn nhanh chóng trở về nhà đoàn tụ cùng với gia đình. Tiếng nói cười của trẻ em vang khắp xóm làng. Em cũng nhanh chóng trở về nhà sau một buổi chiều thăm thú làng quê. Ánh nắng theo bước em tắt dần về phía sau. Ông mặt trời sắp biến mất sau lũy tre làng. Chỉ một lúc nữa thôi, màn đêm rất nhanh sẽ buông xuống.

Khi được ngắm nhìn quê hương mình vào lúc hoàng hôn, em cảm thấy tâm hồn mình thật thư thái. Em yêu biết bao nhiêu quê hương yêu dấu của mình.

Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh bình minh

Trong bốn mùa, mùa xuân là mùa đẹp nhất trong năm. Đối với em điều tuyệt vời nhất là được ngắm nhìn buổi sáng của mùa xuân trên quê hương của em.

Mỗi sáng khi thức dậy thật sớm, ngắm nhìn quê hương, em lại cảm thấy hạnh phúc. Không khí buổi sáng vô cùng trong lành và mát mẻ. Khi ông mặt trời dậy thật sớm để đánh thức mọi người sau một đêm dài. những cô cậu nắng tinh nghịch cũng thức giấc, chạy nhảy tung tăng dưới mặt đất. Những hạt sương đọng trên lá cây cũng dần tan biến. Làn gió khẽ lướt qua khiến những cành lá rung rinh. Đặc biệt nhất là bầu trời buổi sáng sớm, thật trong lành biết bao. Chị gió tung tăng nô đùa khắp nơi. Cô mấy thì dạo chơi quanh những ngọn núi phía xa. Vài chú chim nhỏ cất tiếng hót đón chào ngày mới. Bầu không khí trong lành khiến con người cảm thấy dễ chịu.

Em xuống thăm khu vườn nhỏ của gia đình mình để ngắm nhìn cây cối trong vườn khoe sắc. Màu xanh của thảm cỏ. Màu xanh của lá cây. Màu xanh của những trái cây chưa chín. Màu xanh của thiên nhiên gợi ra một cảm giác thật tươi mới và mát mẻ. Trong vườn, những cây ăn quả đều có hình dáng cao, lớn. Các cành cây đều vươn lên rất cao để đón lấy ánh nắng. Những tán lá xum xuê tỏa bóng mát xuống cho khu vườn. Cả những bông hoa cũng thi nhau khoe sắc thắm. Nào là những nàng hoa hồng nhung đầy kiêu sa. Nào là cô mười giờ chưa chịu thức giấc. Nào là chị cẩm tú cầu thật lộng lẫy… Tất cả các loài hoa đều thật rực rỡ trong ánh nắng ban mai.

Ngoài đường vẫn còn rất yên tĩnh. Thỉnh thoảng có những tiếng trò chuyện của các bác nông dân phải ra đồng làm việc. Chỉ một lúc sau, con đường đã ngập tràn tiếng cười nói, tiếng xe cộ… của những người đi học, đi làm.

Buổi sáng mùa xuân đã đem lại cho quê hương một sức sống mới. Em yêu biết bao quê hương yêu dấu của mình.

READ  Say đắm trước phong cảnh hữu tình tại thành phố Đồng Nhân

Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh biển

Cửa Lò - bãi biển nổi tiếng của quê hương em. Nơi đây đã khiến em cảm thấy yêu hơn mảnh đất mà mình đã sinh ra.

Những lúc rảnh rỗi, em lại cùng với các anh chị ra biển chơi. Trước mắt em chính là bãi biển Sầm Sơn rộng mênh mông. Gió biển lồng lộng. Tiếng sóng vỗ ào ạt. Bãi cát vàng trải dài. Bầu trời lúc này thật cao, không một gợn mây. Ông mặt trời như một quả bóng khổng lồ tỏa ánh nắng chói chang xuống mọi nơi. Em cùng các anh chị thỏa thích vui đùa trên bãi cát, nghịch nước biển mát lạnh.

Bãi cát trắng ven biển bị sóng biển đánh vào ướt sũng. Chúng trở nên đậm màu hơn. Em cũng giống như rất nhiều bạn nhỏ khác thích thú với việc xây lâu đài cát. Những tòa lâu đài vừa mới xây dựng nên thì lại bị một con sóng lớn đánh cho sụp đổ. Thế nhưng em không hề thấy giận cơn sóng chút nào. Sóng đánh tan tòa lâu đài này thì em sẽ xây những tòa lâu đài khác.

Hoàng hôn trên biển thật huy hoàng và kỳ vĩ. Em ngồi trên bãi cát trắng ngắm cảnh mặt trời lặn. Mặt trời lúc này giống như một quả cầu đang rực đỏ. Mặt trời lớn lắm, lớn hơn rất nhiều lần so với mặt trời của thành phố. Em chỉ muốn chạy lại gần để ôm mặt trời vào lòng nhưng em biết điều đó là không thể.

Biển đẹp nhất có lẽ về ban đêm. Khi ánh nắng cuối ngày tắt hẳn, nhường chỗ cho bầu trời đêm đầy sao. Không khí lúc này cũng dễ chịu, mát mẻ hơn. Em cùng bố mẹ ngồi chơi ở một quán nước gần bờ biển. Gió biển thổi vào mát rượi. Ngày hôm sau, em còn được bố mẹ dẫn đi thăm các địa danh nổi tiếng ở Cửa Lò như: đảo Hòn Ngư, chùa Lô Sơn, đảo Lan Châu…

Em yêu biết bao nhiêu bờ biển Cửa Lò của quê hương mình. Em mong rằng nơi đây sẽ ngày càng thu hút khách du lịch để góp phần xây dựng quê hương của em ngày một giàu đẹp hơn.

Tả một cảnh thiên nhiên mà em yêu thích nhất - Cảnh đầm sen

Thiên nhiên đã ban tặng cho dải đất hình chữ S nhiều điều kì diệu và tuyệt vời. Có lẽ một trong những điều tuyệt vời nhất mà thiên nhiên ban tặng cho dân tộc ta đó là hoa sen - loài hoa đã gắn bó với người dân Việt Nam từ bao đời nay, một loài hoa bình dị mà thiêng liêng đã trở thành một biểu tượng đẹp đẽ của dân tộc Việt Nam.

Mỗi khi trở về quê, tôi đều vô cùng thích thú khi được dạo chơi quanh đầm sen rộng lớn nằm trước đầu làng. Đầm sen chắc chắn phải đẹp nhất vào mùa hoa nở. Cánh hoa thon dài với những màu sắc tươi sáng, thường là trắng hay hồng nhạt, sờ vào rất mịn màng, êm tay. Màu sắc của cánh sen đậm dần từ trong ra ngoài. Bông sen khi chưa nở khép vào đầy e lệ như người con gái đang độ xuân thì. Khi hoa nở, những cánh hoa xoè rộng rực rỡ. Chính những cánh, nhuỵ đã tạo nên hình dáng một bông sen thanh thoát, nhã nhặn. Sen được đỡ bằng một cuống dài, giúp nó nổi lên khỏi mặt nước. Khi sen đã già, nhị đã tàn có thể thấy rõ bát sen với những hạt sen lớn bằng đầu ngón tay. Thân sen được cấu tạo rất đặc biệt, bẻ đôi thân sen sẽ thấy hai nửa thân còn được nối với nhau bằng những sợi tơ dài. Chính đặc điểm đó của sen đã gợi hứng để đại thi hào Nguyễn Du viết nên câu thơ tuyệt bút: “Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng”. Bởi vậy, sen còn là biểu tượng của lòng thuỷ chung son sắt. Lá sen có hình tròn màu xanh thẫm, to và rộng. Trên bề mặt phủ một lớp nhung trắng óng ánh li ti mỗi khi đón nắng về.

Cứ đến mùa hoa nở, các bà các chị lại chèo thuyền quanh đầm sen để hái hoa. Cây hoa sen vô cùng hữu dụng. Hoa sen được cắm vào những chiếc bình xinh xắn là vật trang trí trong nhà rất đẹp. Bên cạnh đó từ sen, ta có thể chế biến nhiều thực phẩm bổ dưỡng, nhiều loại thuốc đặc trị và hữu dụng. Hạt sen nhỏ, có màu trắng, vừa có thể làm một món ăn dân giã, vừa là một vị thuốc chữa chứng bệnh mất ngủ, suy nhược thần kinh. Tâm sen màu xanh, nằm giữa hạt sen, thường được dùng để ướp trà, tạo nên hương vị rất đặc biệt. Còn ngó sen không những ăn ngon miệng mà còn có tác dụng chữa các bệnh về gan. Vào những dịp lễ tết, mứt sen và trà sen lại là một bộ đôi không thể thiếu trên bàn tiếp khách của nhiều gia đình. Lá sen dùng để bọc cốm một món ăn yêu thích của nhiều người.

Tôi vẫn còn nhớ khi còn bé, mỗi lần được về quê chơi. Bà nội lại đưa tôi ra đầm sen chơi. Ngồi trên thuyền, vừa nghe bà kể chuyện, vừa cảm nhận hương thơm dịu dàng của hoa sen thật tuyệt vời biết bao. Đã từ lâu, hoa sen mang ý nghĩa, vai trò quan trọng trong văn hoá tinh thần của người Việt. Sen trở thành biểu tượng cho cốt cách của con người Việt Nam: giản dị nhưng thanh cao.

Khung cảnh đầm sen nơi quê hương tôi đã in đậm trong tâm hồn mỗi người con. Để lâu ngày có dịp trở lại sẽ nhớ về những kỉ niệm gắn bó với quê hương mình. Yêu biết bao đầm sen của quê hương.

See more articles in the category: KHÁM PHÁ

Leave a Reply