Or you want a quick look: 1. Biển – Xuân Diệu
Biển bao đời nay vẫn thế, lúc ồn ào khi lặng lẽ như nỗi lòng của mỗi người. Biển như bản tình ca, vỗ về, ôm ấp, che chở cho tâm hồn những kẻ cô đơn. Sóng và biển đã trở thành biểu tượng của tình yêu, là nỗi nhớ, là những trăn trở âu lo. Dưới đây là những bài thơ về biển hay nhất.
1. Biển – Xuân Diệu
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
Bờ cát dài phẳng lặng
Soi ánh nắng pha lê…
Bờ đẹp đẽ cát vàng
Thoai thoải hàng thông đứng
Như lặng lẽ mơ màng
Suốt ngàn năm bên sóng…
Anh xin làm sóng biếc
Hôn mãi cát vàng em
Hôn thật khẽ, thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi.
Đã hôn rồi hôn lại
Cho đến mãi muôn đời
Đến tan cả đất trời
Anh mới thôi dào dạt…
Cũng có khi ào ạt
Như nghiền nát bờ em
Là lúc triều yêu mến
Ngập bến của ngày đêm.
Anh không xứng là biển xanh
Nhưng cũng xin làm bể biếc
Để hát mãi bên gành
Một tình chung không hết.
Để những khi bọt tung trắng xóa
Và gió về bay tỏa nơi nơi
Như hôn mãi ngàn năm không thỏa,
Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!
2. Mai xa rồi, ta mãi nhớ, biển ơi! – Tạ Phương
Mai xa rồi, ta mãi nhớ, biển ơi
Từ sâu thẳm lòng ta với biển
Có quá khứ ngọt ngào cay đắng
Cớ tình yêu dữ dội, dịu êm.
Muốn trọn đời được ở mãi kề bên
Song ta hiểu đó chỉ là khát vọng,
Ta sẽ mang theo từng cánh chim bé bỏng
Những mặn mòi huyền diệu của riêng em.
3. Thì thầm cùng biển – Phan Thu Hà
Biển quê mình đẹp lắm phải không anh
Nước biếc xanh bờ cát ngời trong nắng
Gió dịu dàng lời tự tình sâu lắng
Vẫn là biển quê mình… biển của ngày xưa.
Bao nhiêu năm rồi dầu dãi nắng mưa
Cuộc đời thăng trầm trải qua nhiều giông tố
Xuôi ngược dòng đời theo hai chiều phận số
Có phút nào nguôi nhớ biển quê hương.
Biển của chúng mình quá đỗi yêu thương
Vẫn xanh trong như ngày nào anh nhỉ
Vị muối mặn hay mối tình chung thủy
Không nói thành lời nên biển cứ thẳm sâu.
Em có bao giờ không yêu biển đâu
Đứng trước biển vẫn thấy mình nhỏ bé
Bởi tình biển muôn đời vẫn thế
Có phút nào ngừng lặng nhịp sóng xô.
Em lại về cùng những kỷ niệm xưa
Thì thầm cùng anh hay thì thầm cùng biển
Chiều hoàng hôn nhuộm em đến tím
Sóng dịu dàng sao em vẫn ngả nghiêng.
Tình yêu này và nỗi nhớ rất riêng
Lời trái tim – lời thì thầm cùng biển
Sẽ theo em trong hành trang kỷ niệm
Nhớ mãi một ngày… cùng với biển và anh.
4. Biển tình – Hiền Nhật Phương
Biển đã bao giờ thôi dậy sóng em ơi
Nỗi nhớ trong anh có khi nào nguôi nhỉ
Đêm từng đêm miên man trong suy nghĩ
Biết giờ này em có nhớ anh không?
Có bao giờ em thấy Biển lặng câm
Khi yên ả… sóng lòng đang cuộn chảy
Giấu nỗi nhớ tận sâu dưới đáy
Để em khỏi buồn rồi thấy chênh chao.
Có những hôm Biển nổi sóng thét gào
Là khi ấy hờn ghen cùng em đấy
Sóng cuồn cuộn nghiền nát bờ tan chảy
Rồi nguôi hờn lại nhẹ vỗ bờ xa.
Tình hai ta cũng như Biển bao la
Như bờ cát mịn màng và sâu lắng
Anh là biển ồn ào mà thật lắm
Bờ là em hiền dịu lại mong manh.
Tình trao em là mãi mãi chân thành
Em đón nhận và giữ gìn em nhé
Trái tim em dẫu biết là nhỏ bé
Vẫn mãi là nhịp đập ở trong anh.
5. Biển – Lâm Thị Mỹ Dạ
Biển trời soi mắt nhau
Cho sao về với sóng
Biển có trời thêm rộng
Trời xnah cho biển xanh.
Mặt trời lên đến đâu
Cũng lên từ phía biển
Nơi ánh sáng bắt đầu
Tỏa triệu vòng yêu mến.
Biển ơi! Biển thẳm sâu
Dạt dào mà không nói
Biển ơi cho ta hỏi
Biển mặn từ bao giờ.
Nhặt chi con ốc vàng
Sóng xô vào tận bãi
Những cái gì dễ dãi
Có bao giờ bền đâu.
Biển chìm trong đêm thâu
Để chân trời lại rạng
Khát khao điều mới lạ
Ta đẩy thuyền ra khơi
Dù bão giông vất vả
Không quản gì biển ơi!
6. Biển lắng – Diêm Thi Hải
Sao biển lặng im thếd
Hay biển nhớ gì au
Cho canh dài thao thức.
Cho lòng anh nức nở
Biển sóng vỗ vô vờ
Sao anh hỏi biển thế
Mà biển không trả lời.
Để lòng anh tê tái
Nhớ tình ta thơ dại
Biển ơi em hãy nói
Sao cứ lặng im hoài.
Chiều nay chị gió sẽ về
Mang đi theo nỗi tái tê lòng chàng
Biển xanh sóng sẽ mơ màng
Ru êm bờ cát cho nàng với anh.
7. Chuyện tình biển và sóng – Trần Ngọc Tuấn
Có một lần biển và sóng yêu nhau,
Người ta bảo biển là tình đầu của sóng.
Sóng dữ dội vỡ bờ cát trưa nóng bỏng,
Biển rì rầm hát mãi khúc tình ca.
Có một lần sóng nông nổi đi xa,
Bao kẻ đến và tỏ tình với biển.
Biển sợ rằng sóng không hề vĩnh viễn,
Nên đành rằng hẹn hò với vầng trăng.
Sóng trở về thế là biển ăn năn,
Sóng đâu nợ để biển xanh kia vô tội.
Tình chỉ đẹp khi không còn gian dối,
Và bỏ đi kể từ đó không về.
Có một lần anh đã kể em nghe.
Chuyện tình yêu của chúng mình vốn không đơn giản,
Anh phiêu lưu còn em thì lãng mạn,
Và thời gian hò hẹn cũng mong manh.
Sóng bạc đầu từ đó có phải không anh?
Còn biển kia vẫn xanh màu huyền bí?
Không phải đâu em biển kia không chung thủy,
Dẫu bạc đầu sóng vẫn phải thủy chung.
Anh dắt em giữa biển nghìn trùng,
Nghe dã tràng kể chuyện xưa xa vắng.
Dẫu không phải tình đầu em trong trắng,
Chỉ mong anh một lòng với cổ tích biển ngày xưa!
8. Biển, núi, em và sóng – Đỗ Trung Quân
Xin cảm ơn những con đường ven biển
Cho rất nhiều đôi lứa dẫn nhau đi
Cám ơn sóng nói thay lời dào dạt
Hàng thùy dương nói hộ tiếng thầm thì.
Anh như núi đứng suốt đời ngóng biển
Một tình yêu vươn chạm tới đỉnh trời
Em là sóng nhưng xin đừng như sóng
Đã xô vào xin chớ ngược ra khơi.
Anh như núi đứng nghìn năm chung thủy
Không ngẳng đầu dù chạm tới mây bay
Yêu biển vỗ dưới chân mình dào dạt
Dẫu đôi khi vì sóng núi hao gầy…
Cám ơn em dịu dàng đi bên cạnh
Biển ngoài kia xanh quá nói chi nhiều
Núi gần quá – sóng và em gần quá
Anh đủ lời để tỏ một tình yêu…
9. Biển bờ – Đinh Thu Hiền
Không có nghĩa mỗi lần sóng vỗ
Là nồng nàn hôn cát đâu anh!
Vâng em hiểu ngoài khơi vừa ngập gió
Đưa sóng vào ròi đẩy sóng ra thêm…
Không có nghĩa những con tàu đêm đêm
Chưa ngủ bởi hải đăng còn thao thức
Thăm thẳm giữa đại dương màu mực
Biết về đây nếu chỉ một thân tàu?
Cuối chân trời sao và biển hôn nhau
Bờ lặng lẽ cúi đầu không dám khóc
Mai sóng lại về thôi, mỏi mòn và nặng nhọc
Thở cạnh bờ trong giấc ngủ vô tâm!
Hoàng hôn ơi! Sao mắt bờ quầng thâm?
Xưa biển hứa ngàn năm yêu cát trắng!
Phiêu du mãi để con thuyền khô đắng
Sóng có bao giờ yên lặng đâu, bờ yêu!
Đại dương xa, gió rủ rỉ rất nhiều
Sao tiếng thở từ ban chiều vọng lại?
Không có nghĩa mỗi lần nghe sóng nói
Yêu rất nhiều là cho cả bờ đâu!
10. Biển chiều thu – Phan Thị Tuyết Vân
Hai đứa mình cùng yêu biển mùa thu
Từng con sóng vỗ về ru bờ cát
Biển vẫn thế vẫn yêu thương dào dạt
Như tình mình mãi mãi chẳng đổi thay.
Hoàng hôn chiều tím thẫm cả chân mây
Gió thổi nhẹ lung lay làn tóc rối
Sóng lấp lánh ánh trăng đêm mời gọi
Thuỷ triều lên chen lấn dấu chân mềm.
Gió thì thầm ru sóng trải dịu êm
Chung nhịp bước mình cùng nghe biển hát
Cánh Hải Âu chao nghiêng vờn nắng nhạt
Con dã tràng xe cát cuối bờ xa.
Màn đêm về nhìn biển rộng bao la
Nhịp tim đập ngân nga câu tình ái
Cùng say đắm trong vườn yêu huyền thoại
Khúc nhạc tình… nhuộm tím biển chiều thu.
11. Mưa xuân trên biển – Huy Cận
Mưa xuân trên biển, thuyền yên chỗ
Tôm cá chắc đầy phiên chợ mai
Sắm tết thuyền về dăm khóm đỗ
Đảo xa thâm thẩm vệt mưa dài.
Thuyền đậu thuyền đi hạ kín mui,
Lưa thưa mưa biển ấm chấn trời.
Chiếc tàu chở đá về bến Cảng
Khói lẩn màu mây tưởng đảo khơi.
Em bé thuyền ai ra giỡn nước,
Mưa xuân tươi tốt cả cây buồm.
Biển bằng không có dòng xuôi ngược,
Cơm giữa ngày mưa gạo trắng thơm.
12. Biển vắng – Trịnh Thanh Sơn
Rơi chiều vàng ngơ ngác sóng
Xin đừng dõi chi chân trời
Anh ngồi im chìm chiếc bóng
Chén này biển với mình một thôi!
Một cộng với một thành đôi
Anh cộng với cô đơn thành biển
Nắng tắt mà người không đến
Anh ngồi rót biển vào chai.
13. Sóng – Xuân Quỳnh
Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể.
Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ.
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau.
Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức.
Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh – một phương.
Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở.
Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa.
Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.
14. Nước mắt biển – Đinh Thu Hiền
Lẽ nào biển không mặn bằng nước mắt?
Sóng cồn cào. Ôi sóng thắt bờ dương
Phút nông nổi vạn cánh buồm nghiêng ngả
Bỗng dị hình một phút đau thương!
Làm sao biết bão giông từ đâu tới?
Khi yên bình mặt biển quá tinh khôi
Làm sao biết mỗi lần anh sai hẹn
Khi bên em, anh say đắm tuyệt vời.
Khao khát cháy bỏng cả một thời cát trắng
Mát dịu nửa chừng, con sóng lặng về khơi
Mới hiểu vì sao em nồng hậu trọn đời
Anh mãi vẫn là người băng giá!
Nước mắt lọc giữa ngập tràn biển cả
Có một thời đã biết hóa ngọc châu
Anh đã nhặt cho mình dù không hiểu
Chuỗi ngọc này dạt đến từ đâu!
15. Ta và biển – Đỗ Hương
Ta đem lòng yêu biển
Từ thuở nằm trong nôi
Rì rào lời mẹ kể
Là tiếng sóng ru hời.
Ta uống từng giọt mặn
Từ bầu sữa biển trời
Giọt muối nào đằm thắm
Trong lời cha ra khơi.
Con sóng nào da diết
Như câu hát bà ru
Chân sóng nào nghiêng ngửa
Ông căng buồm phiêu ru.
Tình yêu ta là biển
Đại dương là trái tim
Trong nồng nàn tình ái
Mắt anh, em mãi tìm.
Em trao anh biển chát
Và những cơn sóng cồn
Em trao anh lời hát
Anh ơi! Yêu anh hơn!
16. Nếu thật buồn em hãy về với biển – Đàm Huy Đông
Nếu thật buồn em hãy về với biển
Biển vẫn xanh rờn như thuở ấy vừa yêu
Giấu hết bão giông vào đáy lòng sâu thẳm
Biển yên bình, biển hát phiêu diêu.
Nếu thật buồn em hãy về với biển
Viết ước mơ lên những vỏ sò
Và viết tên em trên cát
Ở chỗ chúng mình đã viết ngày xưa.
Nếu thật buồn em hãy về với biển
Sẽ gặp vầng trăng ngụp sóng phía xa mờ
Sẽ thấy bóng một người nôn nao thức
Sẽ thấy còn nguyên vẹn một giấc mơ.
17. Thuyền và biển – Xuân Quỳnh
Em sẽ kể anh nghe
Chuyện con thuyền và biển:
“Từ ngày nào chẳng biết
Thuyền nghe lời biển khơi
Cánh hải âu, sóng biếc
Đưa thuyền đi muôn nơi.
Lòng thuyền nhiều khát vọng
Và tình biển bao la
Thuyền đi hoài không mỏi
Biển vẫn xa… còn xa.
Những đêm trăng hiền từ
Biển như cô gái nhỏ
Thầm thì gửi tâm tư
Quanh mạn thuyền sóng vỗ.
Cũng có khi vô cớ
Biển ào ạt xô thuyền
Vì tình yêu muôn thuở
Có bao giờ đứng yên?
Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có thuyền mới biết
Thuyền đi đâu, về đâu.
Những ngày không gặp nhau
Biển bạc đầu thương nhớ
Những ngày không gặp nhau
Lòng thuyền đau rạn vỡ.
Nếu từ giã thuyền rồi
Biển chỉ còn sóng gió”
Nếu phải cách xa anh
Em chỉ còn bão tố.
18. Trước biển – Vũ Quần Phương
Biết nói gì trước biển em oi!
Trước cái xa xanh thanh khiết không lời
Cái hào hiệp ngang tàng của gió
Cái kiên nhẫn của nghìn đời sóng vỗ
Cái nghiêm trang của đá đứng chen trời
Cái giản đoen sâu sắc như đời.
Chân trời kia biển mãi gọi người đi
Bao khát vọng nửa chừng tan giữa sóng
Vầng trán mặn giọt mồ hôi cay đắng
Bao kiếp vùi trong đáy lặn mù tăm
Nhưng muôn đời vẫn những cánh buồm căng
Bay trên biển như bồ câu mặt đất
Biển dư sức và người không biết mệt
Mũi thuyền lao mặt sóng lại cày bừa
Những chân trời ta vẫn mãi tìm đi.
Em ơi biển sâu rộng nhường kia
Ai biết được tự nơi nào biển mặn
Ơi hạt muối mang cho đời vị mặn
Tự bao giờ biển đã biết thương ta.
Anh lặng im trên bãi cát như mơ
Trưa cô độc mặt trời lên chót đỉnh
Chỉ còn anh với nghìn trùng sóng đánh
Với nghìn trùng sâu lắng thương em
Chiều nay thôi khi nước thủy triều lên
Biển lại xóa dấu chân anh trên cát
Đời thay đổi những vui buồn sẽ khác
Vui buồn nào chẳng đậm lẽ thương nhau.
Đến bao giờ anh được đứng cùng em
Trước biển lớn cuộc đời thương cảm ấy
Đêm gió trở mấy lần con sóng dậy
Chân trời nào đang có cánh buồm đi?
Ôi cuộc đời sâu rộng nhường kia
Sâu như biển, rộng như triều tít tắp
Vị biển mặn đến quá chừng mặn chát
Hạt muối đời hai đứa cắn chung nhau
Anh hiểu sao con sóng sớm bạc đầu.
Anh hiểu sao chúng ta lại yêu nhau
Biển rộng quá, biển cần trời, cần đất
Bờ dẫu xa, bờ còn là có thật
Biển không cùng biển vẫn đỡ hơn anh
Trưa biển này anh chỉ nắm tay anh.
Sóng bạc đầu biển mãi vẫn tươi xanh
Khi ta hết cuộc đời kia vẫn thế
Cái lúc ta chẳng được chờ nhau nữa
Gió vẫn vào thầm thì lá thông non
Dưới bãi xa con sóng vẫn bồn chồn
Vẫn chờ đợi một cái gì chưa tới
Mặt trời lên những chân trời lại mới
Những chân trời mờ ảo thuở ngày thơ…
Những cánh buồm lại rẽ sóng ra đi
Gió còn trẻ và buồm đang khao khát
Thuyền quăng lưới như đàn chim tha rác
Mặt biển bằng vui như mái nhà ta
Biết nói gì trước biển quá bao la
Trước tất cả những điều đơn giản thế
Anh đứng lặng nghe ngấm vào chất bể
Tiếng sóng dào trên một bãi dương xa…
19. Nỗi lòng người đi trên biển – Huỳnh Minh Nhật
Biển về khuya trời giăng sương buốt giá
Người bước buồn lòng nhiều quá ưu tư
Sóng dập dìu theo những hạt lệ dư
Hương muối mặn dòng thư tình chưa viết.
Biển mênh mang những ân tình tha thiết
Thương nhớ sầu da diết giữa đêm đen
Phố thênh thang khuất bóng nửa ánh đèn
Triền cát trắng trải dài như nức nở.
Người gặp gỡ để riêng người than thở
Tim đã buồn nằm oán mấy lần đau
Bút nghiên nào gội quá khứ trôi mau
Chờ sóng dậy bạc đầu cơn giông bão.
Gió vờn gió sắt se lùa vạt áo
Người hận người tình ảo mộng còn say
Biển ngàn đời ôm ấp sóng trong tay
Người mãi nhớ khi thu vàng võ tới!
20. Biển quê anh – Nghi Lâm
Nơi quê anh gần cuối trời Tổ Quốc
Biển lặng lờ vì chở nặng phù sa
Nhưng bình yên và rộng mở bao la
Đón em đến vào một ngày ươm nắng.
Không rặng thùy dương hay bờ cát trắng
Chỉ bãi bồi sú vẹt mọc ngăn bờ
Bùn vướng chân nên cũng chẳng nên thơ
Để em tỏa sáng ngắm hoàng hôn xuống.
Anh vẫn có bao điều còn mong muốn
Được cùng em trải nghiệm biển nơi đây
Đồng Điện Gió đang có Tuốc-bín quay
Dáng vươn thẳng xoay tròn in bóng nước.
Tàu về bến đầy khoang đánh bắt được
Những tài nguyên của biển đã ban cho
Từng con tôm hùm đến loại cá to
Cũng vui sướng ấm lòng anh ngư phủ.
Em thấy đấy dù người dân lam lủ
Vẫn bám tàu bám biển của quê hương
Tình yêu thương cũng lãng mạn vấn vương
Với người vợ hiền sớm hôm tần tảo.
Dù biển quê anh không hề có đảo
Đất bùn lầy bao thiếu thốn còn đây
Bên cánh rừng vẫn rộng cánh cò bay
Chứa chan cả tình yêu và nỗi nhớ!
21. Tình thuyền và biển – Hoàng Minh Tuấn
Thuyền yêu Biển tình say nồng thắm
Biển ôm Thuyền mơn trớn ngất ngây
Theo Thuyền đến tận chân mây
Nhẹ dâng sóng vỗ tràn đầy dấu yêu.
Lướt nhẹ êm phiêu diêu theo Gió
Biển bên Thuyền gắn bó keo sơn
Có đôi khi Biển ghen hờn
Vì sao Gió cứ theo Thuyền đón đưa.
Thuyền theo Gió say sưa sông nước
Nỗi cô đơn một cõi Biển khơi
Biển nhớ Thuyền lắm Thuyền ơi
Bỏ đi theo Gió, Biển tôi đau lòng!
Biển đôi lúc giận hờn quá mức
Đem bão về tức tưởi ghen tuông
Thuyền kia không giám lên đường
Nằm trong bến đợi khóc thương Biển hoài!
Hết hờn ghen Biển nay trở lại
Mang bình yên mềm mại đắm say
Biển đem nhung nhớ vơi đầy
Êm êm sóng vỗ lay lay mạn Thuyền.
Nay trăng sáng rắc vàng trên sóng
Biển ôm Thuyền vỗ nhẹ nồng say
Thuyền ơi tình Biển dâng đầy
Đi xa hãy nhớ về đây Biển chờ.
22. Biển ơi!
Biển xa em… xa nghìn trùng từ đấy
Mỗi đêm về sống dậy khúc hát ru
Em nghẹn ngào nhìn lá vàng cuối thu
Se sắt lòng như mây mù giăng lối.
Biển xa em… em nhớ về mỗi tối
Từng vầng thơ nhức nhối trái tim yêu
Em khao khát biển ơi… anh mỗi chiều
Được ngắm biển rồi quạnh hiu em chịu.
Xa vắng biển trên đường đời có liệu
Được gặp nhau em đợi mãi em chờ
Dù thời gian có tóc bạc trắng phơ
Tình yêu biển phủ chờ ôm bờ cát.
Em yêu biển một tình yêu… bát ngát
Vệt sóng lòng mặn chát nhớ biển khơi
Đêm từng đêm em khắc khoải chơi vơi
Nhớ về biển rồi lặng rơi nước mắt.
23. Biển và ta – Qui Phi Hoang
Đứng trước biển sao thấy mình nhỏ bé
Dù đã giang tay ôm nước vào lòng
Sóng cứ xô cho biển mãi mênh mông
Để ngàn năm vẫn ôm tròn khát vọng.
Bờ cát dài lả lơi chờ đợi sóng
Cho ngọt ngào âu yếm những nụ hôn
Dẫu bạc đầu cũng chưa phút giận hờn
Lúc bình yên là dạt dào nỗi nhớ.
Để ngọn gió cũng đôi khi than thở
Bởi hờn ghen với cát trắng dịu êm
Nắm tay nhau lâu vẫn chẳng nên duyên
Phải chăng cứ xô sóng về nơi ấy.
Sao bỗng thấy cõi lòng mình tan chảy
Bởi tâm hồn đã từng quá ngây thơ
Yêu người ta mà cứ giả dại khờ
Để một mình lang thang trên bãi vắng.
24. Nha Trang ơi! – Ly Nguyen
Một ngày em đến Nha Trang
Biển mộng mơ với nắng vàng lung linh
Thiên nhiên cảnh đẹp hữu tình
Nghe từ lòng Biển sóng tình cuộn dâng.
Xa rồi lòng vẫn bâng khuâng
Mong ngày gặp lại bước chân khó rời
Em về mang nhớ đầy vơi
Nha Trang cảnh đẹp biển khơi hiền hòa.
25. Biển và bờ
Biển dịu dàng, mơn man bờ cát trắng
Bờ thản nhiên, im đậm dấu thuyền đi
Biển ngân lên từng đợt sóng rầm rì
Ru bờ cát dưới trăng vàng soi bóng.
Bờ lặng thinh, lòng ôm bao ước vọng
Một ngày kia, thuyền lướt sóng trở về
Thuyền và bờ cùng thỏa mộng sơn – khê
Dìu dạt mãi, khúc tình ca bất diệt.
26. Đừng trách biển nhé anh – Phú Sĩ
Đừng trách biển vì sao không nổi sóng
Nắng nhạt nhòa buồn vọng nỗi đơn côi
Bởi trùng khơi bến đợi đã xa rồi
Biển đau lắm ôm nỗi lòng sầu mãi
Đừng trách biển sao phai rồi thương nhớ
Hàng phi lao réo vỡ tiếng xác xơ
Bờ cát xưa in dấu mối tình chờ
Như tình mình vẫn thờ ơ tĩnh lặng
Chỉ có biển hiểu lòng em sầu lắng
Đón chờ anh trống vắng lúc chiều trôi
Đếm cô đơn trong thương nhớ bồi hồi
Thương nhớ ai em ngày mong đêm đợi
Biển chơi vơi sầu theo câu tình lỡ
Bởi thương em con sóng thủy triều vơi
Đêm cô đơn biển chạnh lòng than thở
Vỗ về em đêm thao thức đợi chờ
Đừng trách biển đã yêu là thương nhớ
Dẫu cuộc tình chẳng đẹp mãi như mơ
Bởi tình yêu khi ta đã đợi chờ
Đời biển lặng hãy thôi đừng nức nở…
27. Biển đêm – Huỳnh Minh Nhật
Biển cô đơn, bãi bờ cát trắng
Chân lạc loài vắng lặng trong tim
Anh bước đi lòng cứ ngóng tìm
Sóng mãi ru một thời kỷ niệm.
Chiều tan dần thành phố vào đêm
Biển vẫn êm gió mềm vẫn thổi
Gió vẫn đây người chưa bước vội
Rối tơ duyên, tắt một mối tình.
Trăng buồn chăng? Sao trăng lặng thinh?
Trăng cũng nhớ bóng dáng em xinh
In nghiêng bóng sóng khuya xa lắc
Còn “nơi xa” chắc đã quên rồi.
28. Biển không bờ
Nếu biển không có bờ
Sóng làm sao để vỗ
Nếu biển không xanh nữa
Lấy gì để nên thơ.
Nếu biển chẳng mộng mơ
Thuyền làm sao khao khát
Con sóng quên dào dạt
Bờ cát thiếu nụ hôn.
Chẳng gào thét dỗi hờn
Biển đâu còn là biển
Nếu ta mất nhau rồi
Đời sẽ thôi dào dạt.
Con sóng sẽ lang thang
Ngàn năm thành biển chết.
29. Biển, Anh và Em – Khải Nguyên
Có người muốn làm con tàu lắng sóng
Chia biển thành hai nửa – biển và em.
Anh sẽ không làm như thế đâu em
Thương biển lắm… và thương em lắm!
Con tàu cứ lênh đênh giữa hai khoảng lặng
Nghiêng ngả bên nào cũng thương nhớ bên kia.
Anh xin làm hạt muối mặn sẻ chia
Hòa trong biển, biển là em – anh chẳng giữ gì cho riêng anh cả
Anh chính là anh, là hạt muối ngàn năm
Cứ mặn mà thủy chung, cứ trọn đời hào tan trong ngực biển
Để khi kết tinh, hạt muối đời anh nhận từ em – thương mến!
Ba vạn sáu ngàn ngày – muối vẫn mặn, gừng cay!
30. Biển và trăng
Lấp lánh sợi vàng hòa nước xanh
Nhạt mờ sương trắng tỏa mong manh
Nhấp nhô con sóng xô bờ cát
Thấp thoáng bọt tung trắng xóa gành.
Tha thiết tình nồng từng tối vắng
Êm đềm duyên thắm những đêm thanh
Mong sao giông bão đừng vùi dập
Cho biển cùng trăng vẫn mộng lành.
Trên đây là những bài thơ về biển, về sóng chất chứa đầy tâm trạng, nỗi lòng của em, cùa anh và của biển mà ThuThuatPhanMem muốn gửi đến các bạn. Hy vọng các bạn sẽ yêu mến những áng thơ trên.