Em là gì trong cuộc sống của anh đây? Nhân tình một thời hay chỉ là hạt bụi nhỏ mà anh có thể thẳng tay phủi bỏ. Tất cả là đắng cay, em đã khóc vì tình yêu em từng có. Vết sẹo anh để lại biết bao giờ mới có thể hết đau, cho nên đừng nói đến việc làm ngơ trước tổn thương mà em đang gánh chịu.
Bạn đang xem: Em là gì trong trái tim anh
Anh nói đi... Rốt cuộc em là gì trong trái tim anh? Là đồ chơi anh đùa giỡn trong chốc lát? Là một bông hoa dại giữa đường vô chủ anh mềm lòng mang về chăm sóc lúc vui? Là một chiếc thùng rác tự động, là con rô-bốt biết khóc, biết cười, biết an ủi anh khi anh buồn? Là bánh xe dự phòng anh chỉ dùng để giải sầu. Nhớ thì đến, quên thì thôi?
Với anh em là gì vậy anh? Em không biết anh đang nghĩ gì nữa. Đôi lúc anh làm em nghĩ anh quan tâm đến em nhưng có lúc anh lại thật hờ hững và xa cách vô cùng.Trong trái tim anh có em không anh ? Anh có biết thương một người mà không biết người kia thế nào thì mệt mỏi lắm không?
Cuối cùng rồi em chỉ là một cô gái bình thường luôn thích được anh khen
Có lẽ nào anh vô tâm chẳng bận lòng khi mỗi lần em nói
Không lo âu không trở trăn với nhiều câu em hỏi
Em quan trọng thế nào với chính trái trái tim anh?
Rất nhiều lần em tự hỏi, rốt cuộc trong mối quan hệ này, em có là gì trong trái tim anh không? Là quan trọng hay chỉ là thứ thoáng qua trong phút chốc, để rồi khi anh quyết định dừng cuộc chơi là vứt bỏ dứt khoát không thương tiếc
Vì yêu anh em đã khiến bản thân mình trở nên ngu dại, phó mặc ngày dài cứ vội vàng yêu, đến khi đau vật vã mới nhận ra rằng anh chưa từng yêu. Nghiệt ngã quá. Em xót xa quá. Cũng bởi chữ yêu mà em tha thứ cho anh vô điều kiện, chịu đựng tổn thương để anh có thể hoàn thành vai trò "người đàn ông của gia đình" - chẳng có bóng dáng em
Em muốn một mối quan hệ nghiêm túc lâu dài và anh cũng từng nói muốn như thế. Rõ ràng chúng ta quen biết nhau chưa lâu nhưng lại khiến em có cảm giác như mình đã quen lâu lắm rồi. Là định mệnh hay duyên tiền định đây? Tình yêu kiếp trước hay nợ duyên kiếp này? Em không biết. Anh cũng không biết. Chúng ta chỉ biết rằng, giây phút ấy, hiện tại, chúng ta yêu nhau.
Em không hiểu gì cả, hãy cho em một câu trả lời rõ ràng được không anh? Em mệt mỏi lắm rồi, em không muốn mình thế này nữa. Thực sự trong lòng anh lúc này đang nghĩ gì vậy anh, hãy cho em biết đi anh? Trong trái tim anh có em không anh?
Anh nói rằng em là góc khuất, là một cái gì đó anh sẽ buông sẽ dừng và anh lại là anh - một con người hoàn hảo, vô tình em lại làm mình tổn thương khi không đủ kiên nhẫn để tiếp tục mối quan hệ mơ hồ. Tại sao vậy anh? Tại sao em và anh lại đến với nhau và rồi buông tay nhau ra một cách chóng vánh?
Vậy mà anh cũng giống như biết bao người đàn ông đóng vai bội bạc trong cuộc tình khác rời bỏ em một cách lạnh lùng và vô tình. Anh không giải thích, không cho em một lí do, không một câu nói, không tin nhắn để lại. Anh cứ như kiểu đến không vướng bận và ra đi càng không chút vấn vương.
Anh nói đi...
Rốt cuộc em là gì trong trái tim anh?
Là đồ chơi anh đùa giỡn trong chốc lát?
Là một bông hoa dại giữa đường vô chủ anh mềm lòng mang về chăm sóc lúc vui?
Là một chiếc thùng rác tự động, là con rô-bốt biết khóc, biết cười, biết an ủi anh khi anh buồn?
Là bánh xe dự phòng anh chỉ dùng để giải sầu. Nhớ thì đến, quên thì thôi?
Anh à, em là gì trong trái tim anh nhỉ?
Thật sự, lúc này, em chẳng còn muốn biết nữa bởi vì câu trả lời cuối cùng cũng không có ý nghĩa gì nữa cả. Sự im lặng của anh, sự bặt vô âm tín của anh, sự vô tình của anh cũng đủ để em hiểu ra rằng: mình chẳng là gì trong trái tim anh cả.
Xem thêm: Các Thuật Ngữ Tiếng Anh Pháp Lý Tiếng Anh Là Gì ? Tiếng Anh Pháp Lý Là Gì
Bao kỉ niệm, bao hạnh phúc, bao nụ cười trôi đi hết rồi...
Trái tim có đau cũng sẽ đến ngày hết đau...
Tình yêu em là thật, đâu phải món đồ hàng mà anh lại có thể cân, đong, đo, đếm rồi ngã giá bằng tiếng thở dài cho cuộc sống mà anh chọn lấy chẳng có em. Là vui chơi qua đường, là buông thêm một chút tình yêu còn thừa, là thèm khát cảm giác vụng trộm hay là gì hả anh?
Em thảng thốt tự hỏi mình, có phải lâu nay, vị trí của em trong trái tim anh đã không còn như cũ nữa mà em không hay biết? Hay ngọn lửa chúng ta nhen lên quá nhỏ so với cơn gió của sự xa cách, thế nên nó mới không được thổi bùng lên mà ngày càng mờ dần, yếu dần, nhỏ dần...Làm thế nào để đốt cho ngọn lửa ấy cháy lên hả anh?
Quên anh là điều khó khăn nhất mà em chưa thể làm được, qua lâu rồi mà cứ ngỡ mới đây thôi, cứ êm đềm tĩnh lặng rồi chợt nhói một lần, kéo dài và dai dẳng, nỗi đau này thật biết trêu em. Anh là người em thương, là niềm đau của em chưa vứt bỏ, còn em là gì đây? Là gì của nhau, là gì của anh?
Em chỉ đơn giản mong mình có thể giữ được một góc nhỏ nơi tận cùng trái tim anh, để sau khi đã đi qua hết những niềm vui, hạnh phúc, khát khao và cả những thăng trầm, đau đớn của cuộc đời, em vẫn còn ở đó, sẻ chia với anh mọi chuyện.
Cái câu hỏi mà từ lâu tôi bỏ quên trong kí ức xuất hiện “em ở đâu trong trái tim anh”. Và ngay lúc đó, như một bản năng, tự vệ là điều cần thiết bây giờ. Và tôi cũng bắt đầu tạo cho mình một cái vỏ bọc và cái vỏ bọc ấy có nhiệm vụ giúp tôi tự bảo vệ bản thân tránh khỏi những cám dỗ. Tôi nghĩ là con gái, chúng ta nên làm vậy đúng không?
Lời kết: Nếu như đã không muốn cùng em đi đến cuối con đường thì xin hãy nói cho em biết. Nếu như đã hết yêu, đã coi em là người thừa trong cuộc đời thì xin hãy buông tay. Nếu như ngay từ đầu đã chỉ là một sự lựa chọn ngẫu nhiên thì xin đừng giành nhiều lời yêu thương đến vậy. Rốt cuộc nếu em đã không là gì trong trái tim anh thì hãy để em bình yên.