Chẳng biết từ bao giờ, chẳng biết từ khi nào ai đã đặt tên cho biển. Và cứ thế, biển đi vào trong thơ, gắn với biết bao nhiêu câu chuyên tình buồn vui. Thơ về biển nhiều lắm, đặc biệt là những vần thơ tình về biển. Thuyền – biển – con sóng – anh và em là những hình ảnh phổ biến trong thơ. Dưới đây là chùm thơ hay về biển mà hocde.vn sưu tầm dành tặng bạn. Hãy đọc và cảm nhận nhé!Thơ ngắn về biểnBiển là chủ đề quen thuộc trong thơ ca. Thơ về biển bao giờ cũng dạt dào cảm xúc: khi dữ dội, khi dịu êm, khi ồn ào, khi lặng lẽ…, cái tình thấm sâu trong từng câu chữ mang đến cho người đọc những cảm xúc chân thành, sâu lắng nhất. Hãy cảm nhận qua những dòng thơ ngắn về biển dưới đâyBiển chiều nay sao trống vắng cô liêuChỉ mình em chắt chiu từng kỷ niệmNhớ đến anh lòng em buồn loang tímPhương xa nào anh có đếm cùng em?Biển có biết ngày thuyền trôi xa mãiBờ cát buồn gió thổi cũng chơi vơiRồi từng đêm bao con sóng rả rờiGởi chút tình theo sóng đời chìm nổi.Chiều mùa đông đứng trước biển cô đơnBiết nói gì không lẽ hờn con sóngĐưa tàu anh rời xa bờ cát trắngBỏ em một mình cay đắng tình xưa.Anh nghe không? Con sóng chiều khẽ gọiBờ cát dài thoai thoải bóng hoàng hônChỉ riêng em lòng khắc khoải bồn chồnNhớ thương anh ngỏ hồn trong gió biển.Người đi hoài người để biển cô đơnBiển nhớ người, biển dỗi hờn dậy sóngNgười đâu biết vì sao mà biển độngLúc nhớ người nên nổi sóng nhiều hơn.Gọi tên anh theo sóng dài biển rộngNhờ gió chiều xao động tiếng du dươngAnh nghe không? Dù xa cách dặm trườngEm vẫn đợi và yêu thương anh mãi.Nước mênh mông không làm vơi cơn khátTừng lâu đài trên cát sóng cuốn trôiẢo ảnh tan mộng mị cũng xa rồiChôn kỷ niệm giữa đường đời hoang phế.Người đừng đến cho thắm nồng hương lửaRồi vội xa …. Để lại sóng đêm trườngDẫu biết rằng đời sóng dẫu đau thươngVẫn chẳng thể xa rời hương tình biển ….Cuối hoàng hôn sóng bạc đầu ngơ ngácCũng nghẹn ngào đánh dạt đám bèo trôiChiều không nhau…lòng quá đổi bồi hồiÔi thương lúc chung đôi cùng nhau bước.Có phải anh, con thuyền mãi lênh đênh?Rẽ biển xanh bồng bềnh trôi con nướcĐể tim em vẫn ôm hoài mơ ướcNíu con thuyền thôi vượt sóng khơi xa.Rồi một ngày con tim em hoá đáKhi nhận tin thuyền anh đã cập bờPhương trời xa thuyền tìm được bến mơBỏ bến cũ không bao giờ quay lại.Thuyền bỏ bến xưa ra đi mãi mãiĐể lại hoang tàn bờ bãi cố hươngNhư nghĩa trang buồn hoang dại đau thươngEm dõi nhìn phía trùng dương vời vợi.Một mình em chiều nay về với biểnBước chân quen trên lối cũ năm nàoBiển nồng nàn tung bọt sóng lên caoNhư muốn gửi, muốn trao ngàn tha thiết.Anh về đây ngồi một mình trước biểnKỷ niệm xưa bỗng hiển hiện quay vềTa đã bên nhau ngày đó say mêNơi bãi biển giữa bốn bề sóng gió.Nắng chiều khuất cuối chân mâyMình em lẻ bước nơi này đợi anhRì rào tiếng sóng biển xanhSóng xô nỗi nhớ về anh càng nhiều.Về đi nhé với biển rộng mênh môngCó bờ cát, có tấm lòng em đóTrái tim em đã bao lần muốn ngỏLời yêu anh thêm chan chứa ngọt ngào.Anh có nghe tiếng lòng buồn da diếtKhi tìm về với biển lúc hoàng hônBiển dịu êm chẳng biết đến giận hờnHay sâu thẳm, nỗi cô đơn lạnh giá ?Em trở về bên biển lúc hoàng hônBiển lặng yên như dỗi hờn bờ cátChẳng xôn xao sóng vỗ về dào dạtKhúc ân tình biển hát buổi chiều nao.Không cần dài dòng câu chữ, ngắn gọn thôi nhưng cái tình trong thơ vẫn dạt dào, sâu lắng. Hình ảnh con thuyền, bãi cát, những con sóng vỗ êm đềm, những buổi chiều hoàng hôn trên biển… làm cho thơ về biển luôn mang hương vị riêng, rất đặc biệt. Bởi thế, thơ tình về biển không thể pha lẫn vào đâu.Thơ về thuyền và biểnThơ về thuyền và biển đã trở nên quá quen thuộc với bạn đọc. Hình ảnh biển và con thuyền được ví như những đôi lứa đang yêu. Thuyền và biển luôn sánh đôi như anh và em vậy. Họ quyến luyến bên nhau, khát khao đi đến bến bờ hạnh phúc. Với những ai đang yêu, đừng bỏ lỡ chùm thơ về biển tuyệt hay dưới đâyBiển của em – Ho NhuAnh vẫn biết Biển mênh mông là thếKhi trào dâng khi lại để sóng lừngBiển của em lúc kín đáo như bưngLúc mãnh liệt chẳng muốn dừng giông bão Biển của em sóng tình luôn hư ảoRất mặn mòi nên dự báo nhiễu điềuBiển của em dù giông tố bao nhiêuBình Minh đến toả rạng nhiều sức sống Biển bao la đón buồm căng gió lộngNâng thuyền lên để mở rộng tầm nhìnYêu Biển rồi hãy tạo giữ niềm tinNuôi cảm xúc gửi vào nghìn thương nhớ Về nhé em! Biển trao duyên gửi nợCũng có khi Biển vô cớ đẩy thuyềnChỉ đón chờ mỗi sáng Bình Minh lênHòa vào Biển như sấm rền mùa hạ Trời và Biển dù nhuộm xanh hai ngãNhưng ngàn đời hiến dâng cả vì emCứ mỗi lần nhớ Biển hãy buông rèmĐón hạnh phúc thỏa khát thèm nỗi nhớ.Biển gọi tên em – Nguyên PhongEm có nghe khúc hát chiều biển gọiTừng đợt triều cuồn cuộn nhói tim anhEm có nghe Lời biển gọi mong manhRu thật khẽ và dỗ dành theo gió Em đi rồi anh lắng đọng nỗi nhớMãi tuôn trào mạnh mẽ đó em ơi!Ngày bên em biển rạng rỡ xanh ngờiXa em rồi biển luôn trồi sóng dữ Vạn đường tình anh biết là qúa khứSao tim sầu vẫn cố giữ riêng aiDòng thư cũ ngày ấy đã nhạt phaiBao si đượm vẫn u hoài khoé mắt Nhặt lại đây kĩ niệm thời đổ nátGieo vào lòng biển mặn chát tim yêuVà như thế hóa thủy triều cô liêuBiển mơ màng như mãi níu chân ai!!!?Thuyền đi đâu về đâu – Phạm HùngThuyền yêu Bến bởi nàng luôn êm dịuÔm ấp Thuyền sau mỗi chuyến ra khơiThuyền hào nhoáng, những cánh buồm thắm đỏĐi đến đâu… cũng thường được đón mời. Có một bữa Thuyền đi không trở lạiBến u sầu… trông ngóng mỗi hoàng hônBiển thấy thế liền buông lời tán tỉnhSóng hát ca, mong nàng hết nỗi buồn. Bến thầm lặng, chờ cánh buồm yêu dấuMặc Biển kia ve vãn suốt đêm ngàyThuyền lãng tử lạc chốn nào neo đậu?Nơi quê nhà… sóng vẫn ngỏ lời say. Bến chung thủy chẳng khi nào nghiêng ngảDù đôi khi… Biển giận dữ thét gàoThuyền cứ thế mải phiêu bồng xứ lạSóng kể hoài, Bến thấy dạ… nao nao! Rồi một buổi Thuyền quay về chốn cũMang thân tàn, xơ xác cánh buồm xưaBến âu yếm… ru Thuyền say giấc ngủBỏ ngoài tai, Biển kể chuyện… như thừa. Là thế đó đã bao đời vẫn vậyBến chung tình dù Biển có vuốt veThuyền có lỗi, nàng lẽ nào không thấyBến bao dung… dẫu phai nhạt xuân thì!Tình thuyền và biển – Hoàng Minh TuấnThuyền yêu Biển tình say nồng thắmBiển ôm Thuyền mơn trớn ngất ngâyTheo Thuyền đến tận chân mâyNhẹ dâng sóng vỗ tràn đầy dấu yêu Lướt nhẹ êm phiêu diêu theo GióBiển bên Thuyền gắn bó keo sơnCó đôi khi Biển ghen hờnVì sao Gió cứ theo Thuyền đón đưa Thuyền theo Gió say sưa sông nướcNỗi cô đơn một cõi Biển khơiBiển nhớ Thuyền lắm Thuyền ơiBỏ đi theo Gió Biển tôi đau lòng! Biển đôi lúc giận hờn quá mứcĐem bão về tức tưởi ghen tuôngThuyền kia không giám lên đườngNằm trong bến đợi khóc thương Biển hoài! Hết hờn ghen Biển nay trở lạiMang bình yên mềm mại đắm sayBiển đem nhung nhớ vơi đầyÊm êm sóng vỗ lay lay mạn Thuyền Nay trăng sáng rắc vàng trên sóngBiển ôm Thuyền vỗ nhẹ nồng sayThuyền ơi tình Biển dâng đầyĐi xa hãy nhớ về đây Biển chờ…!Sóng – Xuân QuỳnhDữ dội và dịu êmỒn ào và lặng lẽSông không hiểu nổi mìnhSóng tìm ra tận bểÔi con sóng ngày xưaVà ngày sau vẫn thếNỗi khát vọng tình yêuBồi hồi trong ngực trẻ Trước muôn trùng sóng bểEm nghĩ về anh, emEm nghĩ về biển lớnTừ nơi nào sóng lên? Sóng bắt đầu từ gióGió bắt đầu từ đâu?Em cũng không biết nữaKhi nào ta yêu nhauCon sóng dưới lòng sâuCon sóng trên mặt nướcÔi con sóng nhớ bờNgày đêm không ngủ đượcLòng em nhớ đến anhCả trong mơ còn thức Dẫu xuôi về phương bắcDẫu ngược về phương namNơi nào em cũng nghĩHướng về anh – một phương Ở ngoài kia đại dươngTrăm nghìn con sóng đóCon nào chẳng tới bờDù muôn vời cách trởCuộc đời tuy dài thếNăm tháng vẫn đi qua Như biển kia dẫu rộngMây vẫn bay về xaLàm sao được tan raThành trăm con sóng nhỏGiữa biển lớn tình yêuĐể ngàn năm còn vỗĐừng ghen em với biển – Anh ThưTừ bao giờ…có biển, anh biết không?Mà bờ bãi trãi rộng dài đến thế…Từ bao lâu…bao đời, bao thế hệ…???Biển mênh mông lan tận cuối đất trời. Ngày biển buồn, thuyền vỗ sóng xa khơiNhững lúc không anh, em về nghe biển hátBiển cô đơn ! Nên suốt đời thèm khátChảy mãi miệt mài tìm kiếm bến bờ tương! Biển dịu dàng, xua tan nỗi dỗi hờn…Em yêu biển ! từ ngày anh chưa đếnBiển vỗ về em những chiều anh lỗi hẹnBiển ôm em lòng những năm tháng buồn tênh. Em iu biển! và nay iu anh hơn!Xin đừng xa em anh nhé…..lúc giận hờn!Thuyền và biển – Xuân QuỳnhEm sẽ kể anh ngheChuyện con thuyền và biển:“Từ ngày nào chẳng biếtThuyền nghe lời biển khơiCánh hải âu, sóng biếcĐưa thuyền đi muôn nơiLòng thuyền nhiều khát vọngVà tình biển bao laThuyền đi hoài không mỏiBiển vẫn xa… còn xaNhững đêm trăng hiền từBiển như cô gái nhỏThầm thì gửi tâm tưQuanh mạn thuyền sóng vỗCũng có khi vô cớBiển ào ạt xô thuyền(Vì tình yêu muôn thuởCó bao giờ đứng yên?)Chỉ có thuyền mới hiểuBiển mênh mông nhường nàoChỉ có biển mới biếtThuyền đi đâu, về đâuNhững ngày không gặp nhauBiển bạc đầu thương nhớNhững ngày không gặp nhau Lòng thuyền đau – rạn vỡNếu từ giã thuyền rồiBiển chỉ còn sóng gióNếu phải cách xa anhEm chỉ còn bão tố.Đúng vậy, tình yêu trong những vần thơ về biển có đủ cung bậc cảm xúc: ngọt ngào, sâu lắng, dữ dội, dịu êm, ồn ào, lặng lẽ. Với những ai đang yêu và đã yêu hẳn rất đồng điệu với những vần thơ này. Biển mênh mông như tình anh và em, sóng dữ dội, mạnh mẽ như tình yêu của hai chúng ta. Thuyền và biển luôn quấn quýt không rời như ước nguyện trọn đời bên nhau của chúng mình vậy… Bởi thế, đọc những câu thơ hay về biển nói trên ai chẳng thấy xao lòngThơ lục bát về biểnThơ về biển vốn rất ngọt ngào, tình tứ. Thơ lục bát về biển cũng thế. Có thể là thơ tình buồn về biển, thơ tình lãng mãn về biển hay chỉ đơn thuần là thơ viết về biển thôi nhưng nó luôn mang đến cho người đọc cảm giác nhẹ nhàng, thư thái, được thả lõng tâm hồn, hòa mình vào biển cả mênh mông. Có lẽ vì thế mà những vần thơ viết về biển luôn có sức sống bất diệt, thấm sâu vào lòng người.Biển tím chiều hoangBiển mênh mông biển thì thầm tiếng sóngHoàng hôn buồn như lắng đọng chiều hoangBước cô đơn nghe tìm thức dâng trànCho nổi nhớ miên man xuôi dĩ vãng Chuyện tình xưa ngủ yên theo ngày thángChợt quay về như tản mạn đâu đâyBiển nhấp nhô từng con sóng dâng đầyTung bọt trắng đắp xây bao ảo mộng Tình ngày củ chôn vùi trong vô vọngEm theo chồng cho lạc lõng đời anhTheo tháng năm cho nổi nhớ xây thànhCho thắt thẻo từng canh tim hoang lạnh Biển chiều hôm đẹp mờ mờ nhân ảnhBiển tròng trành sóng sánh hạt sương đêmBiển mơn man ru trọn giấc êm đềmSao vẩn thấy buồn thêm bao hoài niệm Ngày xưa đó em rất yêu màu tímEm đi rồi biển tím cả hồn anhTình yêu ơi sao bôi xoá cho đànhTheo ngày tháng tóc xanh giờ đã bạc Thuyền tình ơi sao thẩn thờ trôi dạtKhông bến neo buồn man mát bơ vơLững lờ trôi cho nổi nhớ dại khờCho bến mãi hững hờ xa dịu vợi Biển cô đơn cánh nhạn buồn chấp chớiTôi lặng thầm ngồi đợi bóng hình ai.Chiều trên biển vắngAi đã từng dạo chân trên bờ cátNgắm lớp sóng xa dào dạt vỗ bờ..?Biển về chiều đẹp tựa những nàng thơKhi ánh hoàng hôn từng giờ buông thả Rực bờ tây ánh hồng thơ mộng quáCảm xúc trào dâng thật lạ trong lòngNhìn chân trời tim cộn nỗi chờ mongCảm giác bình yên như sà vòng tay mẹ Biển về chiều dịu dàng và lặng lẽSóng rì rào khe khẽ hát lời ruSắc hoàng hôn nhuộm đỏ áng mây mùNhè nhẹ gió về…vi vu thông vẫy trong hoàng hôn biển đáng yêu quá đấyMỗi chiều về tôi lại thấy yêu thêmYêu trùng khơi yêu con sóng êm đềmYêu những con tầu ngày đêm hối hả…. Xin chắp vần thơ viết về biển cảMộc mạc chân thành bởi đã quá yêuDâng hồn tôi xin tặng hết biển chiềuCùng tim đỏ khắc tình yêu. .mãi mãi .Tiếng Gọi Của BiểnMẹ ơi mẹ hãy yên lòngCòi tàu đã kéo, biển Đông đang chờMẹ ơi mẹ chớ lắng loCon đây bão lớn sóng to ngại gì.Nghẹn ngào chào mẹ ra điMẹ nuôi con lớn chưa gì báo ânNhưng mẹ ơi… Tổ quốc cầnĐời trai bao lớp hiến dâng thân mình.Lòng ta mong ước hoà bìnhMà bão tố vẫn rập rình ngoài khơiTrường Sa ơi, Hoàng Sa ơiTiếng gọi của biển nghẹn lời rưng rưng…Cây muốn lặng, gió chẳng đừngSói lang tham ác đâu dừng mẹ ơiNay cướp biển, mai lấn trờiGây bao đau đớn lòng người Việt Nam.Mẹ ơi nước mắt chứa chanKhông ngăn được lũ tham tàn kia đâuMấy hồi còi giục đã lâuMẹ về… con bước lên tàu ra khơi.Thơ Tình Người Lính BiểnAnh ra khơiMây treo ngang trời những cánh buồm trắngPhút chia tay, anh dạo trên bến cảngBiển một bên và em một bênBiển ồn ào, em lại dịu êmEm vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽAnh như con tầu, lắng sóng từ hai phíaBiển một bên và em một bênNgày mai, ngày mai khi thành phố lên đènTàu anh buông neo dưới chùm sao xa lắcThăm thẳm nước trôi, nhưng anh không cô độcBiển một bên và em một bênĐất nước gian lao chưa bao giờ bình yênBão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắngAnh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắngBiển một bên và em một bên.Vòm trời kia có thể sẽ không emKhông hiểu nữa. Chỉ có anh với cỏCho dù thế thì anh vẫn nhớBiển một bên và em một bên…Biển và quê hươngGiữa vùng quê không giáp biển chỗ nàoNhưng bữa cơm lại mặn mòi vị biểnCâu dân ca vẫn đậm tình lưu luyếnTheo dòng Lam chảy ra biển hiền hoà Và con người khi mẹ mới sinh raĐã nghe hát những lời ru về biểnHòn san hô cha lấy làm kỷ niệmĐặt giữa hồ, ví biển cả quê hương Rồi mỗi lần nhớ biển đảo trùng dươngRa ngồi ngắm vẫn dạt dào bát ngátCác em thơ xếp thuyền buồm san sátBao ước mơ, đang chờ được ra khơi Tiếng rao muối! Nghe thương qúa ai ơiTrùm cả lên mạn thuyền em nhỏAi muối không…? Sao mà quen mà nhớCủa mấy bà bán muối dạo giữa trưa Cũng có khi xuống biển để nô đùaNhìn các bác làng chài! Sao trìu mếnTình keo sơn giữa núi rừng và biểnGắn với nhau bởi cùng mẹ Âu cơ Thật thiết tha với biển biết bao giờMà sao cứ nặng tình thương nhớCứ cuộn lên như bao lần sóng vỗBiển không xa, biển trong trái tim mình.Tuyển tập những bài thơ về biển hay nhất đã được hocde.vn sưu tầm nói trên. Với những ai yêu biển, yêu thơ viết về biển hãy dành một chút thời gian đọc nhé! Đọc thơ viết về biển luôn mang đến cho bạn những giây phút trải lòng, thư thái tâm hồn tuyệt vời nhất. Đọc thơ, tâm hồn bạn sẽ được gột rửa, được bồi đắp, được nuôi dưỡng đẹp hơn.
Chùm thơ về biển ngọt ngào, sâu lắng nhất
You are viewing the article: Chùm thơ về biển ngọt ngào, sâu lắng nhất at Vuidulich.vn
See more articles in the category: Giáo dục