Or you want a quick look: Thơ về hoa loa kèn, thơ về tháng Tư
Tháng Tư về với những cơn mưa bất chợt ùa về trên phố, với màu trắng tinh khôi của hoa loa kèn, tháng bắt đầu của mùa hè… gợi cho chúng ta nhiều cảm xúc, vui có buồn có. Dưới đây là những bài thơ hay nhất về hoa loa kèn, về tháng Tư, xin dành tặng các bạn.
Thơ về hoa loa kèn, thơ về tháng Tư
- Tự khúc tháng Tư
- Mùa hoa loa kèn
- Loài hoa gọi hè
- Tình khúc hoa loa kèn 10
- Sự tích hoa loa kèn
- Mùa hoa cũ
- Tháng Tư về
- Nói với tháng Tư
- Tháng Tư mùa hoa loa kèn về
- Hà thành mua hoa loa kèn
Tự khúc tháng Tư
Tác giả: Trương Phương Linh
Tháng tư của anh…ngày gió và em
Góc phố nhỏ
Ôm cuộc tình sâu lắng
Loa Kèn nở
Da em mềm sắc trắng
Bờ môi ngoan thơm ngọt một làn hương
Tháng tư của anh… dệt mộng yêu đương
Bằng mơ ước
Những đợi chờ, mong nhớ
Mười năm trôi
Trên nhánh đời đã lỡ
Chiều hạ buồn… tan vỡ một giấc mơ
Tháng tư của anh… còn lại bài thơ
Và trong em
Cả vùng trời kỷ niệm
Chiều chia ly…
Phủ hoàng hôn màu tím
Có bao giờ… trên lối nhớ gặp nhau…?
Mùa hoa loa kèn
Tác giả: Ngô Quân Miện
Bàn tay trắng muốt em cầm
Một cành hoa nối mùa xuân – mùa hè
Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve
Cháy ran lên giữa trừa nhòe bóng cây
Em đi, áo mỏng phô bày
Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh
Mùa hoa đi vụt qua nhanh
Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm.
Loài hoa gọi hè
Thơ: Vũ Dung
Loa kèn bông trắng gọi hè
Gợi bao kỷ niệm ùa về bên em
Nắng vàng lấp ló bên rèm
Gọi làn gió nhẹ tới xem hoa cười
Loài hoa trong trắng rạng ngời
Tựa như cô gái xuân thời ấp e
Thanh tao thơm ngát mùa hè
Tháng tư anh kể em nghe chuyện tình
Có cô gái trẻ tươi xinh
Một lòng khắc dạ trung trinh đợi chờ
Tình nàng đẹp tựa trang thơ
Loa kèn thơm ngát mộng mơ ngọt ngào
Tháng tư dịu ngọt anh trao
Lời yêu nhớ mãi ngày nào bên anh
Ngập tràn sắc trắng mong manh
Hoa lưu kỷ niệm trong lành mùa yêu
Tháng tư sáng trắng sắc chiều
Lần đầu làm mẹ tình yêu thiên thần
Tháng tư chở nắng về gần
Ngây thơ bên mẹ con cần chở che.
Tình khúc hoa loa kèn 10
Tác giả: Lê Vinh Nội Vũ
Gió Thu hờn dỗi nhẹ
Thoảng qua êm đềm tình
Ơ hời ru man mác
Em chớp hàng mi xinh
Mây mùa Thu điểm xuyến
Gợi lòng em thương xa
Bên kia bờ lưu luyến
Ai gởi một chùm hoa
Lời Thu lay rất khẽ
Cánh Loa kèn bâng khuâng
Đừng nghiêng xa xôi nhé
Mùa tình Thu lâng lâng
Trưa mùa Thu nắng nhẹ
Ấm vòng tay nhân tình
Ánh mắt nàng chớp khẽ
Nụ Loa kèn lung linh
Ta còn em mưa gió
Em còn ta tháng năm
Mộng thu giăng lối nhỏ
Những bước buồn xa xăm
Tuổi em hờ hững sáng
Tâm tư nhạt màu chiều
Có bao nhiêu viên mãn
Một bên dòng quạnh hiu?
Ta sẽ xa màu trắng
Xa làn hương cánh hoa
Em long lanh giọt mặn
Ta lặng trong Thu nhòa
Sự tích hoa loa kèn
Thơ: Hoàng Minh Tuấn
Jack và Lily đã rất yêu nhau,
Mối tình đầu và cũng là duy nhất,
Chiến tranh khiến cho hai người chia tách,
Jack lên đường ra chiến trận xa quê!
Jack gửi trái tim, tỏ mối tình si,
Hẹn Lily ngày trở về hội ngộ,
Hai mươi năm kể từ ngày hôm đó,
Hai mươi năm vò võ ngóng – đợi – mong!
Thiếu trái tim, Jack vô cảm lạnh lùng,
Hết chiến tranh Jack không về nhà nữa,
Bỏ Lily trong tột cùng đau khổ,
Để trở thành kẻ cướp chốn nhân gian!
Phản chủ, xấu xa lại rất bạo tàn,
Sẵn sàng đuổi cả ân nhân chẳng ngại,
Quên cả việc Lily còn mãi đợi,
Jack đã thành kẻ phản bội vong ân!
Đến tướng cướp cũng bực bội bao lần,
Tìm Lily để vạch trần về Jack,
Rồi tướng cướp cũng cúi đầu cảm kích,
Trước tình yêu trong sáng của Lily!
Nên sự thật lần nữa bị giấu đi,
Rằng người yêu của Lily đã mất,
Tình yêu khiến Lily buồn se thắt,
Tìm nơi Jack yên nghỉ để trả tim!
Ý định ấy rồi cũng phải lãng quên,
Trái tim Jack không về bên mộ giả,
Thương yêu quá nàng bèn dành tim nhỏ,
Để quyên sinh… trả hết nợ… ân tình!
Một loài hoa rất đẹp đã được sinh,
Mang vẻ đẹp lung linh đầy quyến rũ,
Trắng tinh khôi mà tràn đầy tình nghĩa,
Tháng tư sang từ đó cứ quay về!
Mùa hoa cũ
Tác giả: Ha Nguyen
Em trở về vào mùa loa kèn nở
Màu hoa một thủa
Yêu người.
Tháng năm trôi
Anh đừng tự trách mình yếu đuối
Khóc trên cánh đồng hoa vào mùa cuối
Chia tay tuổi học trò.
Em gặp lại anh trong ngày trở gió
Rét nàng Bân
Trời thương tấm chân tình
Mang cái lạnh về cho chồng mặc áo.
Em trở về nghe tiếng diều sáo
Vi vu một chiều
Liêu xiêu bóng nắng
Con đò qua sông chở giấc mơ nằng nặng nỗi niềm riêng.
Những đoá loa kèn ngủ yên trong vườn cũ
Thức dậy làm gì giấc mơ dang dở
Hãy để cho những bông hoa dịu dàng quyến rũ
Tháng Tư về
Thơ: Ngô Quang Tuấn
Tháng tư về chưa tỉnh cơn mê
Hoa loa kèn tràn về ngõ phố
Tình đơn phương mãi còn dang dở
Có bao giờ em nghĩ đến anh
Tháng tư về trời chẳng trong xanh
Mây xám xịt mong ngày trở gió
Phút giao mùa tình anh để ngỏ
Biết bao giờ mới tỏ lòng nhau.
Nói với tháng Tư
Tác giả: Gió Phương Nam
Đừng vội nhé giục loa kèn níu bước
Ngọn gió nào vấp phải mùi hương
Em đâu cầm trái tim của anh
Như Lylia cầm trái tim của Giăc.
Em chỉ là vần thơ anh chưa viết
Là bài ca trong giai điệu anh tìm
Hóa giọt sương nhịp phách vào đêm
Dâng nốt nhạc ngân nga màu trắng.
Tháng tư hãy mở dùm ra ô nắng
Hạ non mềm thơm từng ngón tay đan
Dịu dàng ơi những cánh môi hôn
Tinh khôi lắm bởi lòng hoa chung thủy.
Tình muôn thuở ấm nồng hoa vẫn vậy
Gọi tên nhau cho nỗi nhớ theo về…
Tháng Tư mùa hoa loa kèn về
Tác giả: Nhật Hy
Tháng 4 – hoa loa kèn gọi hạ về khắp phố,
Hè chập chờn nhón bước chân qua,
Trong làn nắng mới lang thang phố,
Lắng chờ ánh hạ vương vai người.
Từng nhịp điệu khua dòng tĩnh lặng,
Lấy chòm mây dệt thành sợi đan xen,
Trong buổi tan tầm, chiều náo nhiệt,
Đường dài áo trắng, nắng không tên.
Tháng 4 – hoa loa kèn dịu dàng khắp phố,
Từng luống loa kèn rong rủi phố,
Trên gánh hàng rong chiều phố vắng,
Nhuộm sắc trắng phai màu từng bước chân.
Tháng 4 – ai chờ đợi ai,
Trong mùa loa kèn nở rộ,
Bung nở bao niềm nao núng,
Nghe nhịp con tim mong thổ lộ.
Hà thành mua hoa loa kèn
Thơ: Hương Huyền
Em xuống phố, dịu dàng duyên dáng
Trắng tinh khôi trong sáng ngây thơ
Lung linh hoa nắng ngẩn ngơ
Loa kèn thổi khúc đợi chờ hè sang.
Nắng say khướt mơ màng trên phố
Gió hờn ghen thành cổ hoa leo
Tròn xoe đôi mắt trong veo
Nồng nàn quấn quít hương theo chân người.
Em lúng liếng tươi cười rạng rỡ
Khiến hồn ta rộng mở ngất ngây
Khát khao hạnh phúc tràn đầy
Hà thành bừng sáng hoa vây quanh đường.